Jeon Tae-il và Những đóng góp của ông cho cải cách Luật lao động Hàn Quốc

Jeon Tae-il là một trong những nhân vật có ảnh hưởng lớn đến phong trào lao động tại Hàn Quốc. Ông không phải là một chính trị gia hay nhà lập pháp, mà chỉ là một công nhân bình thường, nhưng sự hy sinh của ông đã trở thành động lực mạnh mẽ cho những thay đổi quan trọng trong luật lao động Hàn Quốc. Vào ngày 13 tháng 11 năm 1970, ở tuổi 22, Jeon Tae-il đã tự thiêu để phản đối điều kiện lao động khắc nghiệt và yêu cầu thực thi Luật Lao động vốn đã bị chính phủ và các chủ doanh nghiệp bỏ qua. Hành động đầy bi thương nhưng đầy ý nghĩa này đã khơi dậy ý thức đấu tranh cho quyền lợi công nhân và góp phần thay đổi chính sách lao động của Hàn Quốc về sau.
Bài viết này sẽ phân tích cuộc đời Jeon Tae-il, những bất công trong hệ thống lao động Hàn Quốc thời kỳ đó, sự hy sinh của ông, cũng như ảnh hưởng lâu dài của phong trào do ông khởi xướng đối với sự cải cách Luật Lao động của Hàn Quốc.
1. HOÀN CẢNH LỊCH SỬ: ĐIỀU KIỆN LAO ĐỘNG TẠI HÀN QUỐC TRONG THẾ KỶ 20
1.1 Sự phát triển kinh tế và lao động trong những năm 1960-1970
Sau cuộc Chiến tranh Triều Tiên (1950-1953), Hàn Quốc bước vào giai đoạn phát triển kinh tế nhanh chóng, còn được gọi là “Kỳ tích sông Hán”. Chính phủ của Tổng thống Park Chung-hee tập trung vào công nghiệp hóa đất nước, đặt nặng việc tăng trưởng kinh tế mà không quan tâm nhiều đến quyền lợi của người lao động.
Tại thời điểm này, phần lớn lực lượng lao động làm việc trong ngành công nghiệp nhẹ như dệt may, giày dép, điện tử, và công nhân thường phải chịu đựng điều kiện làm việc vô cùng khắc nghiệt:
- Giờ làm việc kéo dài từ 14-16 tiếng/ngày, thậm chí không có ngày nghỉ.
- Tiền lương thấp, không đủ để trang trải cuộc sống cơ bản.
- Không có bảo hiểm xã hội hay chế độ phúc lợi.
- Lao động trẻ em phổ biến, đặc biệt trong các nhà máy may mặc.
- Điều kiện lao động nguy hiểm, thiếu các biện pháp an toàn lao động.
Mặc dù Hiến pháp Hàn Quốc thời điểm đó có quy định bảo vệ quyền lợi người lao động, nhưng thực tế các điều luật này không được thực thi, do sự thông đồng giữa các doanh nghiệp lớn và chính phủ quân sự. Trong bối cảnh đó, Jeon Tae-il đã trở thành tiếng nói tiên phong trong cuộc đấu tranh đòi quyền lợi cho công nhân.
2. JEON TAE-IL: CUỘC ĐỜI VÀ NHẬN THỨC VỀ BẤT CÔNG LAO ĐỘNG
2.1 Tuổi thơ và cuộc sống của Jeon Tae-il
Jeon Tae-il sinh ngày 26 tháng 8 năm 1948 tại Daegu, trong một gia đình nghèo khó. Gia đình ông chuyển đến Seoul với hy vọng có cuộc sống tốt hơn, nhưng vẫn phải chật vật kiếm sống. Jeon Tae-il phải nghỉ học từ nhỏ để phụ giúp gia đình và sớm tiếp xúc với thực tế khắc nghiệt của công nhân tại các khu công nghiệp.
Ở tuổi 17, ông xin vào làm công nhân may tại Pyeonghwa Market – một trong những trung tâm sản xuất dệt may lớn nhất Seoul. Khi làm việc, ông sớm nhận ra sự bóc lột nặng nề của giới chủ đối với công nhân: thời gian làm việc dài, đồng lương rẻ mạt và điều kiện làm việc nguy hiểm.
2.2 Ý thức đấu tranh và những nỗ lực đầu tiên
Thay vì cam chịu, Jeon Tae-il bắt đầu tìm hiểu về luật lao động. Ông phát hiện rằng Luật Lao động Hàn Quốc có những điều khoản bảo vệ công nhân, nhưng chúng không được áp dụng thực tế. Ông cùng một nhóm công nhân trẻ thành lập “Hiệp hội Nghiên cứu Luật Lao động”, tổ chức các buổi thảo luận về quyền lợi công nhân và tìm cách kêu gọi chính quyền thực thi luật.
Năm 1969, ông gửi đơn kiến nghị lên Bộ Lao động yêu cầu thực hiện luật bảo vệ lao động, nhưng bị phớt lờ. Ông tiếp tục phát tờ rơi, tổ chức các cuộc biểu tình nhỏ để thu hút sự chú ý. Nhưng chính quyền không những không phản hồi mà còn đàn áp mạnh mẽ phong trào.
3. HÀNH ĐỘNG TỰ THIÊU VÀ TÁC ĐỘNG ĐẾN XÃ HỘI
3.1 Hành động quyết tử của Jeon Tae-il
Vào ngày 13 tháng 11 năm 1970, sau khi tất cả những nỗ lực ôn hòa đều thất bại, Jeon Tae-il quyết định thực hiện một hành động cực đoan để thức tỉnh xã hội. Tại Pyeonghwa Market, trước sự chứng kiến của nhiều người, ông tẩm xăng lên người và tự thiêu, miệng hô vang:
“Chúng tôi không phải là máy móc! Hãy thi hành luật lao động!”
Ông được đưa đến bệnh viện nhưng qua đời vào tối hôm đó vì bỏng nặng. Cái chết của ông ngay lập tức làm chấn động dư luận, trở thành biểu tượng cho cuộc đấu tranh của tầng lớp lao động Hàn Quốc.
3.2 Tác động đến xã hội và phong trào lao động
Sau sự hy sinh của Jeon Tae-il, các cuộc biểu tình đòi quyền lợi lao động lan rộng. Giới trí thức, sinh viên và các tổ chức công đoàn bắt đầu tham gia mạnh mẽ hơn vào phong trào này. Sự kiện này cũng gây áp lực lớn lên chính quyền, buộc họ phải xem xét cải cách luật lao động.
4. CẢI CÁCH LUẬT LAO ĐỘNG HÀN QUỐC SAU CÁI CHẾT CỦA JEON TAE-IL
4.1 Những thay đổi trong luật lao động
Dưới áp lực từ phong trào lao động, chính phủ Hàn Quốc bắt đầu thực hiện một số thay đổi:
- Tăng cường giám sát thực thi Luật Lao động, đặc biệt trong các ngành công nghiệp sử dụng nhiều lao động nữ.
- Giảm giờ làm việc, dần dần tiến tới tiêu chuẩn 8 giờ/ngày.
- Tăng mức lương tối thiểu, cải thiện điều kiện làm việc.
- Hạn chế lao động trẻ em trong ngành công nghiệp dệt may.
- Thúc đẩy quyền thành lập công đoàn, tạo điều kiện cho công nhân thương lượng tập thể.
4.2 Ảnh hưởng lâu dài của Jeon Tae-il
Ngày nay, Jeon Tae-il được coi là người đặt nền móng cho phong trào lao động hiện đại của Hàn Quốc. Ông trở thành biểu tượng cho tinh thần đấu tranh vì quyền lợi công nhân. Tên ông được đặt cho nhiều công đoàn, tổ chức phi chính phủ bảo vệ lao động.
Mỗi năm vào ngày 13 tháng 11, hàng ngàn người tập trung tại Seoul để tưởng niệm ông và nhắc nhở xã hội về tầm quan trọng của quyền lao động.
KẾT LUẬN
Jeon Tae-il không chỉ là một cá nhân đơn thuần mà đã trở thành biểu tượng của phong trào công nhân Hàn Quốc. Sự hy sinh của ông đã làm thay đổi nhận thức của xã hội về lao động và buộc chính quyền phải thực thi những cải cách quan trọng trong Luật Lao động.
Câu chuyện của Jeon Tae-il là một bài học sâu sắc về sự kiên trì và lòng dũng cảm trong cuộc đấu tranh vì công lý. Những gì ông để lại không chỉ là một di sản cho công nhân Hàn Quốc mà còn là nguồn cảm hứng cho phong trào lao động trên toàn thế giới.